Chùa Hưng Long (hay Gác chuông) ở tỉnh Ninh Binh là ngôi chùa cổ có niên đại hàng trăm năm. Đặc biệt, tại đây còn sở hữu hai cây cổ thụ được công nhận là Cây di sản Việt Nam.
Cây thị có gốc và đường kính thân cây lớn gần gấp 3 so với cây bàng nhưng tán cây không phủ rộng vì cách đây ít năm, cơn bão lớn đã quật gãy ngọn của cây thị già này. Năm 2003, cây thị được công nhận là Cây di sản Việt Nam.
Cây bàng, cây thị không chỉ là cây cổ thụ có hàng trăm năm tuổi mà dưới bóng cây đó còn là những câu chuyện thể hiện tầng sâu văn hoá, lịch sử có tính giáo dục mang bản sắc riêng đã được lưu giữ và truyền qua nhiều thế hệ.
Chiếc chuông cổ bên trong chùa Hưng Long, tỉnh Ninh Bình.
Người dân đọc kinh phật tại chùa Hưng Long.
Vì vậy, việc công nhận cây Di sản trong khuôn viên chùa Hưng Long có ý nghĩa quan trọng về việc gìn giữ bảo vệ hệ sinh thái môi trường cũng như tôn vinh, phát huy với những giá trị về mặt văn hóa, tinh thần của người dân địa phương.
Theo Hội Bảo vệ thiên nhiên và môi trường Việt Nam (VACNE), Cây di sản không đơn thuần là những cây cổ thụ, mà còn là những nhân chứng lịch sử, văn hóa của đất nước, của dân tộc cần được tôn vinh và bảo vệ. Để được công nhận là cây di sản phải đáp ứng được các tiêu chí như: Cây mọc tự nhiên, phải sống trên 200 năm, cao to hùng vĩ (cao trên 40 m, chu vi trên 6 m đối với cây gỗ đơn thân còn đối với các cây đa, si thuộc chi ficus phải cao trên 25 m, chu vi trên 15 m), có hình dáng đặc sắc.
Đối với cây trồng, phải sống trên 100 năm, cao to hùng vĩ (cao trên 30 m, chu vi trên 3,5 m đối với cây gỗ đơn thân còn với cây đa, si thuộc chi ficus phải cao trên 20 m, chu vi trên 10 m), có hình dáng đặc sắc (ưu tiên các loài có giá trị cảnh quan, văn hóa, lịch sử). Cây không đạt các tiêu chí kỹ thuật đã nêu nhưng có giá trị đặc biệt về khoa học hoặc lịch sử hoặc văn hóa hoặc mỹ quan cũng sẽ được xem xét đặc biệt.