Thơ Trương Hữu Thuận
(Tặng một người bạn thời thơ ấu sau gần 30 năm mới gặp lại)
Có một lần bất chợt nhận ra nhau
Người bạn cũ của một thời xa ngái
Đến bây giờ ta vô tình gặp lại
Tuổi thơ tôi cứ thủng thẳng quay về
Có một lần nắng nhạt chảy triền đê
Nhạn chao nghiêng cánh diều ru nỗi nhớ
Cánh phượng hồng nhĩ nhầu trong trang vở
Em một thời vụng dại những ngày xưa
Có một lần trời chốc đổ cơn mưa
Đi học về đôi ta cùng chung lối
Em bước bên tôi chừng như rất vội
Để bây giờ ta khắc khoải về nhau
Có một lần… thế mà mãi về sau
Đã in hằn suốt chiều dài nỗi nhớ
Quê hương ơi! Cúi đầu ta mắc nợ
Dẫu cuộc đời vẫn còn lắm bão giông
Có một lần em lặng lẽ theo chồng
Vùi lấp cả một khung trời kỉ niệm
Cuộc tình xưa xin một lần khâm liệm
Bởi kiếp này ta chẳng thuộc về nhau
T.H.T
Theo tapchicuaviet.com.vn